Nguyên liệu cần có: Người Hà Nội ăn quà theo giờ, theo thời tiết. Nhưng có một món quà mà bất kể giờ buổi nào người ta cũng ăn, thậm chí ăn thay bữa chính, ấy là Phở. Phở Nam Định thì ngọt lừ với tái dội, nghĩa là thịt bò dần mỏng, xếp lên bát bánh trần trồi dội thẳng muôi nước nóng vào cho chin tái đi. Loáng thoáng điểm vào vài sợi gừng tươi thái chỉ vàng như tơ giữa tấm tấm xanh húng lủi, hành hoa. Nước cứ ngọt lừ chất thịt đi nhưng đùng đục vẩn nước thịt chần tái. Phở Sài Gòn béo ngậy nước xương, ngọt bởi đường phèn và nước dung thoáng mặn mòi bởi râu mực. Ăn bát phở nóng phải kèm tương đen, giá sống, rau hung quế, rau húng thơm với hành tây xóc dấm cho mát. Phở Hà Nội không thế. Phở Hà Nội vẫn là nước dùng nóng sốt, nhưng là thứ nước dùng trong, không váng mỡ, ngọt đậm đà từ xương bò, đuôi bò và con sá sung khô (hay là đỉa biển). Gia vị cho vào thì cấm có đinh hương mà chỉ có thảo quả, quế chi với thoáng qua cánh đại hồi. Vào đầu đông, khi mà hành chưa có củ và mùi chưa già để ra hoa kết quả thì người ta cho gốc hành vào nước và dùng hành tây củ thay thế cho thứ hành củ đậm chất mùa đông. Còn đâu, quanh năm đều phải có hành ta, mùi tàu, mùi ta gia vào bát phở cho xanh mắt. Tô phở ăn chính đầy đặn, ngọt thịt dẻo bánh. Tô phở ăn chơi nhỏ xinh, húp tới muỗng nước cuối cùng thấy đáy bát vẫn nóng nghi ngút.
Hướng dẫn cách làm:
Tổng hợp & BT: Thùy Dương (NauNgon.com)