Sài G̣n, có một "thế giới cháo", từ cháo trắng, cháo
đậu xanh, cháo đậu đen đến cháo bầu dục, óc heo,
cháo ḷng, cháo thịt b́, cháo thập cẩm, cháo tiều...
Nhưng chỉ hơn dăm năm trở lại đây, sự xuất hiện của
cháo mực đã tạo sự thích thú cho người ăn và góp
phần vào sự phong phú của thực đơn các món cháo.
Có thể xem cháo mực là món biến tấu của cháo huyết.
Nhưng cháo mực đậm đà hơn và cách nấu cũng cầu kỳ
hơn. Có hai cách nấu cháo mực. Cách thông thường
nhất là dùng mực khô, loại con nhỏ cỡ bàn tay, ngâm
kỹ. Để bớt mùi nồng của mục, nước ngâm mực pha thêm
một ít rượu trắng. Khi mực đã mềm, dùng kéo cắt sợi
và cho vào nồi. Để nồi cháo mực ngon, phải nấu cháo
bằng gạo ngon. Người nấu khéo canh lửa kỹ để hạt gạo
mềm nhưng chỉ nở lúp búp, ngay cả huyết cũng vậy.
Huyết cho vào nồi khi cháo đã gần chín, huyết phải
còn nguyên vẹn theo hình khối, mềm tan trong miệng,
nhưng không nhũn nát. Có một cách nấu cháo mực
khác phức tạp hơn nhưng hương vị mực đậm đà hơn.
Người nấu chịu khó mua mực tươi về xẻ và phơi qua
một nắng. Khi con mực bắt đầu quắt lại mới xắt nhỏ
và cho vào nồi. Với cách nấu này nồi cháo mực sẽ
thơm và ngọt lừ. Ngoài mực và huyết, tô cháo mực
phải có thêm da heo xắt nhỏ, tôm khô và gị chá quảy
kèm gừng thái chỉ. Cháo phải loăng, lượng cháo rất
ít để gây cảm giác lưng lửng, tḥm thèm. Cháo mực
là món ăn có vẻ là của cư dân miền biển, nhưng thật
ra là sản phẩm của vùng Đồng Tháp Mười. Ở vùng sâu
Tả Hưng, Mộc Hóa... nơi xa chợ búa làng mạc, người
dân ở đây có thói quen nấu bất kỳ thứ thủy hải sản
khô nào với rau. Có thể là canh rau nấu với cá khô,
tôm khô và cả mực khô. Ngay cả cháo cũng vậy. Ăn
cháo cá đồng nhiều dễ ngán, bỏ thêm con mực khô vào
để đỡ nhớ mùi đại dương. Món cháo nấu với mực đơn
giản của Đồng Tháp Mười vô t́nh lọt vào con mắt xanh
của một người sành ăn nào đó đã được nâng lên thành
một thứ ẩm thực nơi đô hội.
|